Hồi ức
2/04/2011 11:43:00 CH
Sáng nay tôi bắt gặp một cô bé đang cật lực đạp xe lên dốc và ngược chiều gió.
Chợt nhớ ra rằng cũng có một thời, tôi giống cô bé ấy biết bao. Những buổi tối, 3 ngày/ tuần, tôi đạp xe từ nhà Văn hóa thanh thiếu nhi về nhà ngoại, hơn 2km lên dốc và ngược gió chứ ít ỏi gì đâu nhưng có lẽ bây giờ sẽ không còn đạp một mạch về đến nơi như khi xưa nữa ^^
Cũng những ngày ấy tôi gặp cậu. Mà thật ra là tôi gặp cậu từ trước rồi cơ nhưng không để ý lắm, với tôi khi ấy, có nhiều mối quan tâm hơn là một thằng con trai.
Này cậu, sao ngày ấy lại đạp xe tôi? Sao lại để ý đến tôi? Hai người bạn đi cùng tôi mới thật xuất chúng kìa, sao không phải là họ, như lẽ thường?
Ngày ấy tôi thích cậu, như một người bạn. Tôi muốn có một người bạn là con trai biết bao. Vậy nên, tôi rất ghét, ghét kinh khủng những bức thư cậu viết. Nó làm tôi lờ mờ nhận ra rằng mình đã mất một người bạn.
Đã bao năm rồi, tôi đã thay đổi rất nhiều. Còn cậu thì sao?
Tôi không gặp cậu kể từ ngày rời trường. Không một lần. Giờ này, nếu vô tình gặp mặt ngoài đường liệu có nhận ra nhau không? Tôi không tự tin rằng mình sẽ nhận ra cậu nhưng tôi hy vọng cậu nhận ra tôi.
Rất nhiều người đã đi qua đời tôi, nhẹ nhàng như những cơn gió hè. Tôi sẽ quên họ nhưng cậu thì không. Tôi không bao giờ quên cậu những ngày ấy cũng như những cảm xúc nhạt nhòa khi xưa. Thời gian trôi qua, mỗi lần về Buôn Ma Thuột là tôi lại nhớ cậu, lại muốn gặp cậu nhưng tôi cũng muốn nhớ về cậu khi xưa chứ không phải bây giờ. Vậy nên tất cả chỉ dừng lại trong ý nghĩ.
Khi cô đơn, tôi nhớ về cậu với chút tiếc nuối. Khi hạnh phúc trong yêu thương, tôi nhớ về cậu với chụt giận hờn.
Giờ đây, tôi đang rất hạnh phúc vì có một người hết lòng yêu thương tôi và tôi cũng yêu người đó biết bao nhưng tôi không bao giờ muốn xóa bỏ cậu ra khỏi kí ức. Hồi ức về cậu và những ngày đó khiến Buôn Ma Thuột trở nên rất đẹp, tuổi thơ trở nên thi vị. Cảm ơn cậu rất nhiều, vì những tình cảm đó và rất nhiều thứ khác.
Có thể cậu đã có người khác rồi, cậu đang hạnh phúc hay không, cậu thay đổi rất nhiều hay không? Tôi vẫn mong cậu hạnh phúc và mong rằng chúng ta không bao giờ gặp nhau nữa. Hãy tình cờ bước qua nhau trong nụ cười và để hồi ức mãi mãi đẹp đẽ cho dù chúng không trọn vẹn.
2 nhận xét
Có những thứ không cần phải hàn gắn........
Trả lờiXóaÔi nhầm gmail tình yêu ơi~
Trả lờiXóa