[Review - Movie] Catching Fire - The Hunger Games 2

11/27/2013 11:28:00 CH



Phim: Catching fire – The Hunger Games 2

Rạp: Lotte Cinema Cộng Hòa

Xuất chiếu : 15h30 ngày 27/11/2013

Rạp số 6




Cảm nghĩ đầu tiên khi tôi ra khỏi rạp chiếu phim chính là « Phim này chỉ dành cho fan của The Hunger Games, nếu chưa đọc truyện thì đừng đi coi làm gì cho phí tiền phí thời gian nha. »


Catching Fire được dựng nên chính xác theo như tiểu thuyết, không thêm thắt gì nhiều, không lược bỏ quá đáng và hơn hết, đạo diễn làm phim với thái độ « Mặc kệ bọn bây nha, coi không hiểu thì đi đọc truyện hoặc kiếm phim phần trước mà coi chứ phần này chỉ có đi tiếp đi tiếp nha, không giải thích lê thê gì hết ». Mà tôi chính là thích cách làm như vậy của Francis Lawrence, thay vì cố gắng lôi kéo một số khán giả mới, ông tập trung toàn lực để làm đẹp lòng những fan trung thành của The Hunger Games. Và Catching fire đã thành công rực rỡ, ta có thể dễ dàng thấy được điều đó qua doanh thu phòng vé tuần đầu tiên công chiếu và qua những phản hồi tràn ngập hoa hồng từ các fan. 

Catching Fire có thể chia ra làm 2 phần : trước và sau khi luật chơi Đấu trường lần thứ 75 được công bố. Đoạn đầu có thể là một chuỗi những ngày Diễu hành chán phèo đan xen với những hình ảnh cảm động từ cuộc đấu tranh ở các quận mà cao trào là bài diễn văn dành cho Rue, cô bé con của quận 11. Nói thật ra thì diễn xuất của các nhân vật chính trong phần đầu phim không có thuyết phục được tôi mà cũng chẳng để lại ấn tượng gì nhiều, thậm chí tôi còn ấn tượng với sự trưởng thành của Prim hơn cả mấy đoạn hôn hít giữa bộ ba rắc rối Peeta – Katniss – Gale. Cô bé có rất ít đất diễn nhưng lại diễn quá đạt, một vài hành động chăm sóc người bệnh, ánh mắt mạnh mẽ, vững vàng nhưng lại dịu dàng, mềm mại hơn cô chị Katniss mèo hoang rất nhiều. Gale thì ngược lại, tôi không thích Gale tí nào. Trong trí tưởng tượng của tôi, Gale là một chàng trai « lửa » chứ không phải Gale công tử bột như Liam Hemsworth thể hiện. Không đủ mạnh mẽ, không đủ chai sạn, không đủ thù hằn đối với một chàng trai tràn đầy nhiệt huyết nhưng đang bị cầm tù, trói buộc và chia tách khỏi cô gái anh yêu. 

Chà… phải đến khi tổng thống Snow xuất hiện, đọc thông báo về Đấu trường lần thứ 75 rồi Katniss quằn quại đau đớn tôi mới thật sự cảm nhận được sự tồn tại của cô ấy. Có thể nói đó là đoạn phim của riêng Katniss làm tôi xúc động mạnh mẽ nhất. Hình ảnh một cô gái đau đớn, sợ hãi, tuyệt vọng, cô độc được thể hiện quá xuất sắc, đây cũng chính là điềm báo đầu tiên cho những đau thương chỉ mới bắt đầu. Từ sau đó, nhịp độ phim trở nên nhanh hơn với việc chuẩn bị cho đấu trường và cuộc chiến đấu trong đấu trường. Dồn dập, hoành tráng, hoa lệ, bi thương,… ai mà có thể tưởng tượng nổi tất cả những điều đó lại được thể hiện quá xuất sắc như vậy? Vậy mà nó đã thực sự xảy ra, không thừa không thiếu, chỉ đơn giản là ĐỦ và MỸ MÃN. 

Nói qua một chút về các nhân vật thì ở phần sau này tôi lại quá ấn tượng với nhân vật Finnick và Johanna. Một chàng trai có thể khiến người ta mỉm cười mỗi khi nhìn thấy anh và một cô gái dữ dội khôn lường. Trời đất, đây chính là hai nhân vật sống động nhất phim và chính hai anh chị đã mang đến một luồng không khí mới mẻ cho bộ phim vốn dĩ quá nặng nề này. Chao ôi, nhắc đến Finnick và nghĩ về kết cục của anh ở Húng nhại, tôi thật đau lòng quá T___T 

Lái qua một chút về Peeta, bởi vì Josh đã thể hiện đúng những gì tôi mong đợi ở nhân vật nam tôi yêu thích nhất nên sẽ không có gì phải phàn nàn cả, chỉ xúc động một chút bởi sự trưởng thành của Peeta xuyên suốt Catching Fire. Từ một chàng công tử hăng hái tốt bụng ở phần 1, trong tập phim này, Peeta thật sự là chỗ dựa vững chắc cho Katniss từ những ngày Diễu hành đến tận lúc hai người lạc nhau trong cơ hỗn loạn. Rất dịu dàng mà cũng rất đàn ông. 

Phim dài hơn 2 tiếng, phải nói là cảm giác phim rất dài nhưng để theo sát tiểu thuyết thì đó là chuyện đương nhiên. Tuy sẽ có một chút nhàm chán lúc ban đầu nhưng tôi nghĩ những cảm xúc lên xuống xuyên suốt bộ phim đủ để bỏ qua điều vụn vặt đó. Lúc đầu tôi đã nghĩ, chính vì sự cố chấp đi theo truyện một cách mù quáng sẽ khiến một số người cho rằng phim quá chán, không bất ngờ, chẳng có sáng tạo. Nhưng mà thật sự là không nhàm chán chút nào cả, vẫn có những tình tiết nhỏ được thay đổi, cường điệu,… nhằm tạo ra một bầu không khí mới mẻ cho phim (mà điển hình là Finnick và Johanna). Bởi vậy, đừng lo lắng gì nhiều, Catching Fire thực sự rất đáng xem và tập phim này thành công không phải chỉ nhờ lượng fan mù quáng đâu. Tự bản thân nó đã là một thành công không thể phủ nhận. 




P/S : ai là fan của tiểu thuyết mà còn chê Catching Fire chuyển thể chưa hay, chưa thỏa mãn được bạn ấy thì tôi cũng xin chịu thua bởi vì không thể nào chuyển thể đầy đủ và hay hơn thế này nữa đâu ạ. Trừ phi với một dàn diễn viên khác rồi theo một phong cách hoàn toàn khác *cười*

Câu nói hay nhất phim: 
Cháu có sống cả trăm lần cũng không xứng với nó đâu (Haymich nói với Katniss)
Nhân vật ấn tượng nhất phim: Johanna
Phân đoạn cảm động nhất: Đoạn Katniss quằn quại đau đớn khi biết về đấu trường lần thứ 75
Điểm (chủ quan): 8.5/10

You Might Also Like

0 nhận xét

Popular Posts