[Review] ME BEFORE YOU (2016)

6/07/2016 05:47:00 CH

Chú ý: Phần review sau đây có thế tiết lộ nội dung bộ phim!



Director: Thea Sharrock
Writers: Jojo Moyes (screenplay), Jojo Moyes (novel)
Stars: Emilia Clarke, Sam Claflin



Đây có lẽ không phải là một bài review đúng nghĩa, tôi sẽ nói nhiều về suy nghĩ của bản thân hơn là về bộ phim và tôi cũng không muốn bạn tìm đến bài viết này để có lý do đi xem phim. Nhưng nếu bạn cần ai đó để chia sẻ để tâm sự về bộ phim, thì hãy đọc hết entry của tôi, rồi chúng ta cùng nhau "nói chuyện". Nhé!

Trước đây, tôi không đi xem phim tình cảm ngoài rạp. Tôi thích xem ở nhà, một mình và giữa những ngày mưa hoặc những ngày gió lạnh hơn. Nhưng kể có thế, tôi cũng rất ít khi xem phim tình cảm. Shoujo, ngôn tình, tiểu thuyết lãng mạn không năm trong danh sách sở thích của tôi. Tuy nhiên, tôi đã quyết định đi xem Me Before You (MBY) ngay sau khi xem trailer dài hơn ba phút của phim. 

Lý do chính là bởi vì Sam Claflin quá sức đẹp trai. Mà thực tế, trong cảnh phim lần đầu tiên Will gặp Lou, anh ấy cực kì cực kì đẹp trai. Một vẻ đẹp nam tính, mạnh mẽ và buồn bã đển nghẹt thở. Ôi, đến khi xem phim thì phải nói là Sam Claflin đẹp trai không góc chết. Góc quay nào cũng thấy anh đẹp, trạng thái nào cũng thấy anh đẹp,... Xin hãy coi phim để cảm nhận vẻ đẹp của anh ấy. Một vẻ đẹp chuẩn mực cho bốn chữ "soái ca ngôn tình". 

Tuy vậy, trên hết, tôi đã đắm chìm vào nhân vật Will Traynor, hoàn toàn không nhớ gì về Finnick Odair (một nhân vật trong loạt phim The Hunger Game mà Sam đã đóng). Lúc xem anh đóng Finnick, thật ra tôi không mong đợi gì nhiều ở một diễn viên bảnh trai như thế (tương tự với Liam Hemsworth) nhưng sau MBY, tôi nghĩ mình nên tìm xem những bộ phim khác của Sam. Anh ấy đã thuyết phục được tôi với diễn suất của mình trong MBY và tôi mong muốn được thấy anh thử sức mình ở nhiều dạng vai diễn khác nhau với nhiều thể loại phim khác nhau, bất kể chính diện hay phản diện.

Về Emilia Clarke, cô ấy đã chạm đến trái tim tôi bằng cách thể hiện một Louis Clark một cách xuất sắc. Ngay từ cảnh quay đầu tiên ở tiệm bánh và ở nhà Clark, tôi đã thấy được một Louis lạc quan, mạnh mẽ và ngọt ngào với một phong cách thời trang kì lạ. Cô ấy chẳng làm gì nhiều, chẳng nói gì nhiều trong mấy cảnh đó, nhưng Lou đã ở đó, một cách tự nhiên nhất. Tôi chưa đọc tiểu thuyết nhưng tôi nghĩ,Louis Clark và Emilia Clarke sinh ra là để dành cho nhau. Tôi không còn nhớ  Daenerys Targaryen xinh đẹp thoát tục trong GoT. Trong màn hình chỉ có một cô gái quê can trường và tốt bụng tên Lou mà thôi. 

MBY là một bộ phim đẹp và hay. 

Một dàn diễn viên đẹp, bất chấp cái kiểu thời trang dị hợm mà người ta khoác lên người Emilia.

Một background lay động lòng người với nào là lâu đài, ngôi làng cổ kính kiểu châu Âu ,... Phải nói là tôi bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của những cảnh nền trong phim. Tôi nhớ nhất hình ảnh Will và Lou nói chuyện trong khuôn viên của lâu đài, với bãi cỏ xanh mượt và nắng vàng ngọt ngào. Hay như căn nhà nhỏ ở cuối phim, nơi Will ra đi. Đó là một căn nhà màu trắng, rất yên bình và êm ái. Mọi thứ đều được chăm chút rất tỉ mỉ và mang đến cho người xem đúng cái cảm xúc mà đạo diễn muốn truyền tải. 

Và cuối cùng, một danh sách những bài nhạc phim không thể hay hơn và không thể phù hợp hơn. 

Thật ra mà nói, nội dung của MBY không có gì mới lạ nhưng người xem vẫn cứ thế cười và khóc cùng với các nhân vật theo từng khoảnh khắc. Câu chuyện của MBY và cách khai thác nó đã chạm đến trái tim của người xem. Nội dung chủ yếu là về tình cảm nam nữ nhưng bên cạnh đó, tôi nhận ra, tình yêu vốn không thể tách rời khỏi cuộc sống hay cái chết, dù là dạng tình yêu nào đi chăng nữa. 

Tôi nhớ, trước khi đi xem phim, trên mạng xã hội, tôi đã thấy những câu hỏi và những dòng chia sẻ của một số bạn nữ về kết thúc trong phim. Đa số họ đều cho rằng, kết thúc như vậy thật là bi thảm và đáng sợ. Có lẽ, đó là những bạn nữ còn trẻ và còn mơ mộng. Đối với tôi mà nói, đó là một kết thúc đẹp và đó là một tình yêu trọn vẹn mà Will dành cho Lou. 

Đối với nhiều người, có những điều còn quan trọng hơn tình yêu.  Đó là được tự do, về cả tâm hồn và thể xác. Will trong mắt tôi là người như vậy đó. Không phải anh ấy không trân trọng tình yêu, chỉ là... dù có yêu và được yêu mà không thể tự do thì anh cũng sẽ bị chính tình yêu đó giết chết. 

Có một đoạn phim, Will và Lou nói chuyện bên bờ biển, dưới bầu trời đầy sao. Cuối cùng, Lou bỏ chạy, khóc nức nở, còn Will anh vẫn chỉ có thể ngồi bất động trên xe lăn như thế và nhìn theo. Trái tim tôi tan nát vì nỗi buồn tuyệt vọng trong mắt Will. Nếu tình trạng anh ấy tốt hơn, nếu không có tai nạn ấy... hẳn Will đã có thể ôm lấy Lou, anh có thể an ủi cô ấy, lau nước mắt cho Lou và làm tình với cô bằng tất cả tình yêu của anh. Nhưng thực tế... anh không thể. Vậy nên anh lựa chọn buông tay, để tìm lại tự do cho mình, ở một thế giới khác và đem lại cho Lou một đôi cánh để tung bay, ở thế giới này. 

Với tôi, đó mới là tình yêu. 

Lou tội nghiệp, cô ấy đã làm tất cả và sẵn sàng hy sinh tất cả để giữ Will lại. Nhưng cô không biết rằng, trước kia, anh ấy đã quyết tâm ra đi thì tình yêu của Will dành cho Lou càng làm kiên định hơn. 

Will yêu bản thân mình trong quá khứ, chán ghét mình ở hiện tại. 
Và anh yêu Lou ở hiện tại, nhưng vẫn chán ghét bản thân mình. 

Sáu tháng có Lou và tình yêu của cô là sáu tháng để Will có thể ra đi với trái tim ấm áp, dịu dàng chứ không phải là một người đàn ông khó tính, hận đời như trước kia. Như thể trời đất đã cho anh cơ hội, nhưng dù có hay không có Lou, anh vẫn lựa chọn như thế. Chỉ là, anh đã được ra đi với tình yêu trọn vẹn và rất nhiều hy vọng gửi gắm vào người con gái rạng rỡ, ấm áp như mặt trời bé con kia. 

MBY làm tôi nhớ đến một bài hát tiếng Trung mà dạo này tôi rất hay nghe, "Có một tình yêu được gọi là buông tay" 

"Nếu như thiên đường của hai ta
Cũng chỉ như một bức tường kiên cố
Giam cầm ước mơ của em
Hạnh phúc phải chăng chỉ giống như cánh cửa sắt
Những chú chim kia đã bay về phía nam
Nếu như em cứ mãi ngưỡng vọng nơi chân trời ấy
Khao khát có được một đôi cánh
Anh sẽ buông tay để em rời xa
Đôi cánh của em không nên ở cạnh bên đóa hồng này
Cho tới khi đóa hoa héo tàn..."

Lou chôn giấu những khát khao của mình về tự do, về những chân trời mới đằng sau nụ cười rạng rỡ và trái tim ngọt ngào của cô. Chỉ có Will, người cô sẵn sàng hy sinh tất cả để có thể ở bên anh, nhận ra được điều đó. Nếu cái chết có thể mang lại hạnh phúc cho Lou và sự tự do cho anh thì tại sao Will phải sợ hãi và trốn tránh nó. 

Tình yêu là một phần của cuộc sống. Cái chết cũng như thế. Người ta cứ nghĩ rằng, yêu nhau là phải bên nhau đến bạc đầu răng long mới có thể hạnh phúc nhưng cũng có lúc, buông tay mới là tình yêu đích thực, mới là hạnh phúc.

"Sống" không phải bao giờ cũng là lựa chọn duy nhất. "Chết" đôi khi không phải là lựa chọn tệ hại nhất. 

Will đã chết với một trái tim đầy yêu thương và hy vọng. 
Lou sẽ sống, thật mạnh mẽ và hạnh phúc. Tình yêu sáu tháng ấy sẽ theo cô đến hết cuộc đời, là động lực và cũng là niềm hạnh phúc mãi mãi của Lou.


Với MBY, tôi đã cười, đã xúc động, và đã khóc rất nhiều. Cho dù bộ phim kết thúc bằng cái chết của Will nhưng đây là câu chuyện tình yêu trọn vẹn nhất mà tôi được biết và sau những giọt nước mắt, tôi vẫn sống. Chỉ cần có ai đó yêu thương tôi như Will đã yêu Lou, sẽ chẳng còn gì đáng sợ nữa, kể cả cái chết.

"Live boldly. Push yourself. Don’t settle. Just live well. Just live."
"Sống can trường, thúc đẩy bản thân em, đừng dừng lại, hãy sống tốt."
(Me Before You - Jojo Moyes)



TP Hồ Chí Minh, một buổi chiều mưa và bệnh.





P/S: Me Before You thật sự đã cứu vớt trái tim tôi sau những trải nghiệm thật kinh khủng với X-Men: Apocalypse. Tôi dự đinh viết review về X-Men: Apocalypse trước khi đi xem MBY nhưng không kịp vì một vài việc bất ngờ. Tuy đã trễ nhưng mà chắc chắn sẽ có thôi bởi vì... tôi phải trút giận! X-Men: Apocalypse thiệt sự quá dở đi =((((((

You Might Also Like

0 nhận xét

Popular Posts