[ĐM] TIỂU TRỢ LÝ (PN 03 - TOÀN VĂN HOÀN)

12/23/2016 10:00:00 CH




Phiên ngoại 03: BA NGÀY Ở BIỆT THỰ

"Sau đó, còn có thật nhiều thật nhiều những mùa hè hạnh phúc nữa."


01.


Kì nghỉ hè cùng khoảng thời gian cao điểm của mùa du lịch cuối cùng cũng qua đi, bởi vì gần đây luôn phải vùi đầu vào công việc nên Trương tổng quyết định mang tiểu trợ lý của mình đi nghỉ phép mấy ngày. 


Địa điểm nghỉ phép chính là căn biệt thự ba tầng mà bởi vì một nguyên nhân đặc thù nào đó mà trước đây Trương Dư Xuyên đã một lần khoe khoang với Trương Cẩn Ngôn. Căn biệt thự cách khá xa nội thành, lại khá gần với sơn trang suối nước nóng của công ty Trương Dư Xuyên, tựa núi liền sông, xung quanh rất yên bình, phong cảnh lại tươi đẹp trong lành, nhiệt độ trung bình quanh năm luôn thấp hơn trong thành phố 2-3 độ. Đây chắc chắn là nơi nghỉ dưỡng tuyệt nhất trong mùa hè.


Trước khi hai người đến nơi thì đã có một công ty chuyên chăm sóc nhà cửa cử nhân viên đến dọn dẹp sắp xếp chu toàn. Đã một thời gian dài nơi này không có người ở vậy mà trong phòng không có lấy một hạt bụi, đồ đạc được bày biện ngăn nắp trật tự, trong không khí còn thoang thoảng mùi hoa tươi. 


"Chúng ta có thể ở đây khoảng ba bốn ngày," vào đến nhà, Trương Dư Xuyên dẫn Trương Cẩn Ngôn đi thăm thú xung quanh, "Trong sân có hồ bơi, phía dưới có hầm rượu cùng phòng chiếu phim, trên tầng có thư phòng và phòng tập thể hình, tầng trên cùng có phòng chuyên biệt để chơi bi-a gần đây tôi mới cho người bày trí."


Hai chứ "chuyên biệt" được hắn cố ý nhấn nhá thật mạnh.


"... Được rồi." Trương Cẩn Ngôn yên lặng lúng túng, đại não lại bắt đầu tự ý mà tua lại những kí ức ở suối nước nóng lần trước, lúc Trương Dư Xuyên lấy cớ dạy cậu đánh bi-a mà ăn đậu từ đầu đến chân, lại còn cái gì mà "Một gậy vào lỗ" nữa chứ...


Đờ mờ, có khi nào vì "một gậy vào lỗ" mà cố ý bày ra một phòng chơi bi-a không?!


Trương Dư Xuyên thẳng thắn thừa nhận: "Chính xác."


Trương Cẩn Ngôn:...


Ông xã cứ thẳng thắn như thế này thì trái tim em thực sự không chịu nổi đâu.


"Đi tắm," Trương Dư Xuyên đưa tay vỗ vỗ mông Trương Cẩn Ngôn, "Sau đó, ông xã dạy em đánh bi-a." 


Trương Cẩn Ngôn câm nín trong giây lát, lạnh mặt nói: "Anh cứ nói thẳng 'Đi tắm, sau đó ông xã làm em trên bàn bi-a' luôn đi."


Trương Dư Xuyên trợn mắt, hơi ngạc nhiên nói: "Khi nãy tôi không có chia sẻ năng lực cho em."


Trương Cẩn Ngôn: ".... Không có."


Trương Dư Xuyên cười nhạt: "Vậy mà lại nói trúng phóc tâm tình của tôi, một chữ cũng không sai."


Trương Cẩn Ngôn:...


Bởi vì em quá hiểu cái loại háo sắc nhà anh. Đồ tổng tài tinh trùng thượng não! Không cần nghe ngóng gì sất cũng biết được anh đang nghĩ cái gì!


Trương Cẩn Ngôn vui vẻ mà nằm trong bồn tắm vừa nghe nhạc vừa mang theo tâm hồn thiếu nữ ngây ngô mà nghịch bong bóng, bây giờ mà không tranh thủ tắm rửa thì có khi hai ngày tới cậu cũng không có cơ hội mà tắm nữa, bởi vì cúc hoa nho nhỏ bị sưng đỏ không có thích bị ngâm nước nha!


Tắm xong Trương Cẩn Ngôn mặc bộ áo tắm đã được Trương Dư Xuyên chu đáo chuẩn bị từ trước, vải đã nhạt màu lại còn mỏng tanh, cổ áo thì hở hang nên xương quai xanh bị nước nóng hun để hồng hồng hơn phân nửa đều lộ cả ra ngoài. Trương Cẩn Ngôn liếc qua liếc lại mấy cái, bỗng nhiên cảm thấy ăn mặc như vầy chẳng thà không mặc gì luôn còn hơn, bởi vì cái loại cổ áo như này đây thực sự là loại chi tiết kích dục người ta mà!


... Đờ mờ, sao mặc cái bộ này vào một cái liền trở nên nữ tính yểu điệu thế này. Hay mình bị ảo giác?


Ăn mặc hở hang mỏng manh như vầy đi đánh bi-a thì có phải lộ liễu quá không, hả?


Trương Cẩn Ngôn đứng trước tấm gương trên hành lang, run sợ nghĩ nghĩ.


"Vấn đề đầu tiên, không; vấn đề thứ hai, đúng rồi." Giọng nói lành lạnh của Trương Dư Xuyên từ đằng sau bay đến, hắn dùng phòng tắm dưới tầng trệt, động tác rất đơn giản nên thành ra đã đợi đối phương cũng khá lâu rồi. Bởi vì phần lớn cơ ngực chắc nịch lộ ra cùng kiểu áo tắm tình nhân mỏng tanh trên người khiên hắn càng toát lên vẻ nam tính, hoàn toàn không một chút yểu điệu. Hừ!


Năm phút sau, Trương Cẩn Ngôn khổ sở bị vị huấn luyện viên cầm thú đè lên bàn bi-a, cưỡng ép học chơi cách bi-a.


"Mấy bài học lần trước em đã quên hết rồi phải không?" Ngữ khí của Trương Dư Xuyên vừa lạnh lẽo lại có phần nghiêm khắc, nếu như bỏ qua bàn tay ma quỷ đang đặt trên mông Trương Cẩn Ngôn thì giống y chang một lớp học đánh bi-a bình thường rồi.


"Chưa quên..." Hai người dính chặt với nhau, bỏ qua hai lớp vải mỏng manh Trương Cẩn Ngôn có thể cảm giác rõ ràng phần nhiệt độ nóng bỏng mà ngực của Trương Dư Xuyên truyền đến lưng làm cả người cậu trở nên khó chịu.


Bàn tay tràn đầy tình ý của Trương Dư Xuyên mơn trớn phía sau cậu, dần dần trượt xuống rồi đè đè ép ép: "Hạ thấp người xuống một chút."


Trương Cẩn Ngôn nghe lời mà hạ thấp eo, Trương Dư Xuyên lại vỗ vỗ mông cậu, cười mà như không cười nói: "Nơi này nhấc cao hơn một chút, vểnh lên."


"..." Trương Cẩn Ngôn đỏ mặt nghe theo.


Đánh bi-a mới không cần vểnh mông có được không? Anh là đang dạy chơi bi-a hay là đang dạy đùng đùng đùng?


Trương Dư Xuyên hơi cúi xuống đẩy lớp vải mềm mại đang rũ xuống nơi đầu gối của cậu lên, thấp giọng nói: "Đối với em mà nói, hai việc này không phải là một sao?"


Trương Cẩn Ngôn ngẩn ra:...


Cậu chẳng có cách nào để phản bác.


Vạt áo tắm của Trương Cẩn Ngôn bị kéo lên hết mức làm lộ ra vùng lưng và phần eo. Phần thân thể lộ ra bởi vì có chút bất an mà hơi run rẩy, Trương Cẩn Ngôn không cao nhưng tỉ lệ cơ thể lại rất chuẩn, vì thế nên đôi chân nhìn qua lại có vẻ vừa dài vừa thẳng, còn trơn bóng trắng trẻo, tựa như một con búp bê bằng sứ thượng phẩm.


"Đánh một gậy cho tôi xem." Ánh mắt lạnh băng của Trương Dư Xuyên rơi trên đôi chân kia, mặt không chút rung động mà đòi hỏi đồng thời không biết từ đâu lấy ra một lọ gel bôi trơn đã được chuẩn bị từ trước, hắn bôi gel lên cây gậy bi-a của mình. Một đầu gậy gỗ bị một lớp chất lỏng trắng mịn bao bọc mà phản quang tạo ra một thứ ánh sáng kì diệu.


Trương Cẩn Ngôn đã sớm bị khiêu khích đến mức hết kiềm chế nổi rồi, vốn đã không biết đánh như thế nào, giờ lại càng không thể ra tay cho tốt được, đành đơn giản đánh lung tung một gậy sau đó hai người trơ mắt nhìn quả bi trắng lạnh lùng tàn nhẫn kia lọt vào lỗ! (editor: trong bi-a lỗ, bi trắng rơi vào lỗ là phạm lỗi)


Trương Cẩn Ngôn:...


Em nói không cố ý thì anh có tin không?


"Nguyên tắc cơ bản nhất đều quên cả rồi hử?" Trương Dư Xuyên cười lạnh, cây gậy bi-a trong tay hắn khẽ chọt một cái.


"Đợi chút! Không được làm vậy!" Trương Cẩn Ngôn nhỏ giọng sợ hãi kêu lên, cơ thể nhích về phía trước, ép sát xuống bàn, cố gắng tránh né sự tấn công của đối phương nhưng lại bị bàn bi-a án ngữ ngay đó cản lại, hiệu quả trốn tránh cũng thật ít ỏi.


Đúng rồi, lúc ở sơn trang mình đã tưởng tượng ra cảnh này! Cái gì mà điều giáo bằng gậy bi-a gì gì đó đó!


Quả nhiên tự tìm đường chết thì phải chết thôi, tự mình tưởng tượng ra thì giờ có khóc lóc cũng phải làm cho tới cùng cái đã...


"Đánh lại một bi khác." Huấn luyện viên ma quỷ không có ý tứ thu tay, ngược lại còn đem gậy đẩy mạnh về phái trước một chút, sau đó hài lòng nhìn thân thể khó chịu của Trương Cẩn Ngôn vặn vẹo mà hạ thấp người.


"Đừng, đừng có giỡn..." Đầu gậy bi-a rất nhỏ, chỉ có thể châm lửa mà không thể dập lửa, Trương Cẩn Ngôn bị hành hạ đến mức miệng khô lưỡi đắng, hai chân bất giác cũng run lẩy bẩy. Giằng co qua lại một lúc phát hiện ra không thể thương lượng được, cậu đành ngậm miệng, bất mãn rơi nước mắt mà tùy tiện đánh một gậy.


Lần này thành công đem bi số 8 màu đen lăn đi! Thật ra là thành công phi thường đó nha!


"Đánh quá tệ, phải phạt." Trương Dư Xuyên cau mày, thu hồi gậy bi-a nguy hiểm chết người kia lại rồi giơ lên cao, sau đó đùng một tiếng, đầu gậy không nặng không nhẹ rơi xuống mông Trương Cẩn Ngôn.


Gậy còn chưa thu lại, trên làn da trắng nõn kia đã lưu lại một vệt đỏ hồng còn vương thứ chất lỏng gì đó.


"Em sai rồi..." Trương Cẩn Ngôn khẽ nói, giọng còn mang theo chút nức nở.


Em thật sự biết sai rồi, lúc đó em không nên tưởng tượng lung tung!


Có điều anh đánh thêm vài cái nữa đi, cường độ vừa phải, chẳng những không đau mà còn rất thoải mái...


Ngay lập tức Trương Dư Xuyên liền vui vẻ mà thỏa mãn yêu cầu trong đầu cậu, trên làn da trắng như tuyết nhanh chóng có thêm vài vết hồng hồng, nhìn qua lại thấy quá đáng thương quá tàn bạo.


"Làm lại như nãy." Trương Dư Xuyên ném cây gậy trong tay đi, vòng qua bàn bi-a lấy bi trắng ra rồi đặt vào một vị trí tốt nhất sau đó cúi người bao bọc cả người Trương Cẩn Ngôn nằm sát xuống bàn bi-a, hai tay nắm chặt hai tay Trương Cẩn Ngôn, hắn đặt đầu gậy nhắm ngay bi trắng đồng thời thứ mà ai-cũng-biết-là-thứ-gì-đó cũng nhắm ngay vào cái chỗ-mà-ai-cũng-biết-là-chỗ-gì-đó, rồi cười nói, "Vừa tiện..."


"Nhanh một chút..." Trương Cẩn Ngôn khẽ giục, lời vừa ra khỏi miệng thì bị chính cái giọng mị hoặc của mình dọa cho hết hồn.


Đờ mờ, sao giọng mình lại có kiểu buông thả dễ dãi như vậy chớ?!


"Một gậy vào lỗ." Trương Dư Xuyên nói, thân thể đột nhiên đẩy về phía trước, đầu gậy bia mạnh mẽ đánh vào bi trắng, bi trắng lao về phía bi đỏ, đụng một cái, bi đỏ kia lăn thẳng vào lỗ. 


"A..." Trương Cẩn Ngôn thỏa mãn phát ra một tiếng than khe khẽ.


"Kỹ thuật đưa bi của ông xã như thế nào?" Trương Dư Xuyên động mấy cái liền, tay cũng liên tiếp đánh mấy bi khác vào lỗ.


"Tốt, cực kì tốt..." Trương Cẩn Ngôn thở hổn hển, những ngón tay thon dài tinh tế không kiềm chế được mà cào cào lên lớp vải nhung của bàn bi-a.


"Khoảng cách quá xa, không thể với đến thì có thể đặt chân lên bàn, không chỉ trợ lực mà còn có thể giữ thăng bằng," Trương Dư Xuyên nghiêm túc nói hưu nói vượn, cầm một chân Trương Cẩn Ngôn đặt lên trên mặt bàn bi-a, đột nhiên dùng lực đẩy mạnh, thấp giọng nói, "Hơn nữa còn có thể giúp động tác càng thêm thuận tiện."


Thuận tiện thì xác định là càng thuận tiện rồi, người nằm dưới không thấy tiện chút nào nha...


Trương Cẩn Ngôn nửa muốn trốn tránh nửa muốn đòi hỏi nhiều hơn nhiều hơn nữa thành ra lúc thì kêu gào muốn đổi tư thế lúc lại yêu cầu đối phương dùng sức. Bàn bi-a bị mồ hôi cùng các loại chất lòng khác làm ướt nhẹp một mảng, vừa có vẻ dở bẩn lại có chút dâm mỹ.


Sau khi xong hai vòng, bắp đùi Trương Cẩn Ngôn bị cạnh bàn cọ sát đến mức đỏ chót một mảng, nhìn rất đáng thương. Trương Dư Xuyên ôm lấy cái người vừa bị đùa giỡn đến mềm nhũn cả ra mà đặt lên mép bàn, sau đó cúi đầu sờ sờ cái chỗ bị cọ đến đỏ hồng kia mà thổi thổi: "Chúng ta chuyển chỗ khác."


"Chỗ nào..." Trương Cẩn Ngôn lười biếng hỏi, cả người mệt rã rời, có chút mơ mơ màng màng, hàng lông mi dày rũ xuống, đôi mắt phủ sương mờ mịt nửa nhắm nửa mở, cậu đưa tay ôm lấy cổ Trương Dư Xuyên, lại dùng hai chân vòng qua eo hắn, nũng nịu nói, "Anh ôm em đi, em không tự đi đâu."


Trương Dư Xuyên nhướng mày, nghe theo mệnh lệnh mà nâng đối phương lên, nhẹ nhàng cắn vành tai cậu, nói: "Trước khi thỏa mãn tôi thì em đừng hòng xuống được."


Trương Cẩn Ngôn:...


Anh không phải là muốn cứ thế mà trực tiếp....


"Không sai," Trương Dư Xuyên ưỡn người một cái, "Cụ thể hơn là làm ba tầng cầu thang."


Trương Cẩn Ngôn buột miệng kêu lên khe khẽ.


Ai vừa nói với mình là xong rồi!


"Tôi vì chuyện này mà ra sức tập đẩy tạ nguyên một tháng." Trương Dư Xuyên thẳng thắn thổ lộ.


Động tác vừa ôm vừa đỡ Trương Cẩn Ngôn để lộ ra cánh tay cơ bắp căng chặt của hắn, nhìn kỹ thì đúng là độ mạnh mẽ cũng như khỏe đẹp đều hơn hẳn trước kia, hình ảnh này Trương Cẩn Ngôn thu hút toàn bộ sự chú ý của Trương Cẩn Ngôn, nhưng mà cậu cũng hoàn toàn không nghĩ ra là hắn vì nguyên nhân đó mà ra sức tập luyện như vậy!


Vì mấy màn PLAY này mà ông xã tui liều mạng....


Tui chưa từng gặp nam diễn viên nào chuyên nghiệp như vậy.


Không, phải nói là bình thường mấy người có tiền đều rảnh rỗi vậy sao?


Còn chưa kịp nói gì, Trương Dư Xuyên đã nâng cậu lên, từ phòng bi-a ở tầng hai đi thẳng một đường xuống tầng trệt, ngay bên cạnh cửa sổ sát mặt đất nhìn ra bể bơi màu xanh xanh mà mạnh mẽ giáo huấn Trương Cẩn Ngôn thêm một trận, sau đó hắn lại ôm người lên, đi từ tầng trệt lên tầng hai. Cứ như vậy tuần hoàn qua lại, dưới sự ảnh hưởng của trọng lực cùng với sự xóc nảy lúc lên xuống cầu thang một cảm giác mãnh liệt bá đạp nhanh chóng ập đến, Trương Cẩn Ngôn từ thoải mái đến vô cùng thỏa mãn rồi không thể nào chịu nổi, cuối cùng đành khóc lóc mà xin tha, nhưng mà càng xin lại càng bị chà đạp kịch liệt.


Trên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng của Trương Dư Xuyên phủ một tầng mồ hôi, so với bình thường lại càng thêm gợi cảm chết người. Ở lần thứ mười mấy đi từ tầng hai xuống tầng trệt, hắn rốt cục cũng đặt cậu lên ghế salon mà kết thúc tất cả những màn này.


Sô pha bị hai người làm cho bừa bộn thành một đống.


Trương Cẩn Ngôn lắc lắc đầu, muốn thoát khỏi cảm giác ngất ngất mà ái tình mỹ lệ mang lại, ánh mắt cậu dừng lại trên trần nhà một lúc sau đó chậm rãi rơi xuống cơ thể ướt đẫm mồ hôi cùng tấm lưng cơ bắp đẹp đẽ của Trương Dư Xuyên.


Ông xã tui một tháng qua nhất định đã chăm chỉ tập tạ không ngừng, có khi còn luyện tập leo cầu thang mỗi ngày nữa! Cái loại thể lực biến thái gì thế này!


"Chúng ta đi tắm đi." Sau một lúc hồi tưởng, Trương Cẩn Ngôn khẽ đẩy vai Trương Dư Xuyên một cái.


Trương Dư Xuyên nghiêng mặt sang, hôn một cái lên bên má ướt đẫm mồ hôi của cậu, thấp giọng nói: "Chờ một chút."


"... Nóng quá." Trương Cẩn Ngôn hơi uể oải.


Thân người không chỉ nóng mà còn có cái gì gì kia theo bắp đùi mà chảy xuống, thật sự rất khó chịu.


Trương Dư Xuyên lạnh lùng nói: "Tôi mệt."


Nói xong còn vùi đầu vào hõm vai Trương Cẩn Ngôn, ra sức dụi dụi mấy cái.


Khóe môi Trương Cẩn Ngôn cong lên, kìm nén không bật cười thành tiếng.


Băng sơn tổng tài vì diễn một màn ba tầng cầu thang play mà tiêu hao thể lực đến mức không thể đứng lên nổi là làm sao đây... Thế nào lại bán manh bán moe như vậy chứ!


"Em dám cười tôi." Trương Dư Xuyên chống tay ngồi dậy, từ trên cao nhìn xuống Trương Cẩn Ngôn, đáy mắt cũng ngập tràn ý cười.


Trương Cẩn Ngôn coi trời bằng vung, trực tiếp nắm hai bên má sếp sòng mạnh mẽ kéo lên, nói: "Chính anh cũng cười kìa."


Trương Dư Xuyên đẩy tay Trương Cẩn Ngôn ra, lộ ra một nụ cười rất nhạt, đứng dậy: "Đi, cùng nhau tắm nào."



02. 


Gió xuyên qua khe cửa sổ, lùa qua màn cửa mang theo hơi nước mát mẻ trong trẻo của sương sớm khẽ lướt qua tấm lưng trần. Làn da mềm mại như tơ như lụa lộ ra dưới tấm chăn như hòa vào ánh nắng ban mai.


Một trong khoảnh khắc thoải mái nhất của mùa hè là có thể nằm trên giường mơ mơ màng màng mà hứng gió mát.


Có điều đã quen với sinh hoạt tiêu chuẩn quanh năm không đổi nên vừa đến sáu giò thì Trương Cẩn Ngôn đã tỉnh giấc, cậu chậm rãi xoay người nhưng không ngồi dậy mà vẫn nằm lì trên giường, theo động tác đó, tấm chăn mỏng từ bả vai trượt xuống làm rơi ra hơn nửa tấm lưng trơn bóng. Bởi vì cơ thể gầy gò mà xương cánh bướm nổi lên thật rõ ràng, phủ lên da thịt trắng nõn một bóng đen nho nhỏ nhàn nhạt.


"Em tỉnh rồi." Trương Dư Xuyên vươn mình đến, áp sát lưng Trương Cẩn Ngôn, đầu lưỡi cứ thế theo phần cột sống ở giữa hai xương cảnh bướm mà liếm lên đến gáy, sau hắn lắm ngậm vành tai đối phương mà khẽ cắn cắn.


Nằm lì một chỗ quá thoải mái, Trương Cẩn Ngôn không thèm phản ứng, chỉ giả bộ vẫn ngủ, đôi lông mi dày khẽ run run.


"Vờ ngủ, muốn bị tôi làm đến tỉnh sao?" Trương Dư Xuyên đưa tay tiến vào chăn, không biết ở nơi nào xoa nhẹ một cái làm Trương Cẩn Ngôn lập tức đỏ mặt, vội vàng ngồi dậy.


Ở trước mặt Trương Dư Xuyên mà giả bộ ngủ cũng không có ý nghĩa...


Ngọt ngào vừa tan biến, trong cơ thể có chút khô nóng, da dẻ cũng thấm một tầng mồ hôi mong, hồ bơi xanh ngắt mà rộng mênh mang phía dưới sân bỗng nhiên trở nên tràn ngập quyến rũ khiến người ta thật sự muốn nhảy xuống mà bơi một vòng.


"Có biết bơi không?" Ngọn núi băng Trương Dư Xuyên hiểu ý mà hỏi, không đợi Trương Cẩn Ngôn đáp lại đã tự trả lời, "Hửm, biết rồi." 


Trương Cẩn Ngôn gật gù:...


Hóa ra đây là cảm giác của thể loại tán gẫu mà không cần mở miệng nói câu nói câu nào.


Ăn xong một bữa sáng thịnh soạn, hai người nghỉ ngơi một lúc rồi thay đồ đi bơi.


Biệt thự che khuất ánh sáng tạo nên một vùng bóng đen chia mặt hồ ra thành hai phần, một nửa mặt nước có màu xanh lam, nửa kia lại nhuộm vàng kim lấp lánh. Bể bơi rộng khoảng bằng một tiểu viện, xung quanh là không gian mở, chỉ có một đoạn tường ngắn vây quanh, khắp nơi rất yên tình, chỉ có tiếng sóng nước khe khẽ vang vọng.


Thoải mái ngâm cả thân mình vào làn nước mát lạnh, Trương Cẩn Ngôn bơi hai vòng rồi tựa mình vào thành hồ nhìn bóng Trương Dư Xuyên đang bơi về phía này.


Ầm một tiếng, Trương Dư Xuyên từ dưới nước ngoi lên, mặt đối mặt với Trương Cẩn Ngôn, hắn vuốt mái tóc ướt đẫm về phía sau đem toàn bộ khuôn mặt tuấn mỹ không góc chết khoe ra, mái tóc đen tuyền thấm đẫm nước càng tôn lên vẻ đẹp tinh xảo xuất sắc kia. Những giọt nước nương theo khuôn hàm mà vội vã chảy xuống, lướt qua hõm vai, xương quai xanh rồi theo đường cơ ngực mà hòa tan vào mặt nước xanh biếc. Trương Cẩn Ngôn như bị thôi miên mà nhìn theo những giọt nước đó, bỗng nhiên cằm bị hai ngón tay nào đó nâng lên...


Một nụ hôn dịu dàng quấn quít buông xuống.


Bầu trời in bóng xuống mặt nước khiến Trương Cẩn Ngôn đột nhiên giật mình sinh ra một loại ảo giác mông lung, tôi là ai, đây là đâu.


"... Không muốn cởi." Hôn hôn một lát, Trương Cẩn Ngôn tỉnh táo ngăn chặn móng vuốt của đối phương đang mên mê trên mép quần bơi của cậu.


"Xung quanh không có ai." Tay Trương Dư Xuyên ra sức hướng xuống phía dưới, không nói thêm một lời đã lột quần bơi của Trương Cẩn Ngôn ra, vài giây sau, hắn lôi từ trong nước ra một mảnh vải nhỏ ướt nhẹp ném lên bờ rồi nghiêng người đè lên.


Để giữ thăng bằng, Trương Cẩn Ngôn vươn tay ôm lấy cơ Trương Dư Xuyên, một mũi chân nổi lên trên mặt nước, phía dưới cũng không biết đã bị nhào nặn thành tư thế gì.


Sóng nước xung quanh hai người như có quy luật mà dâng lên, từng vòng từng một tỏa ra bốn phía rồi dần tan biến mất. Va chạm cơ thể tạo ra những tiếng vang cùng hòa vào tiếng nước vỗ bờ tạo nên một loại cảm giác mơ hồ, mà cũng bởi vì mơ hồ như thế mà âm thanh này lại đặc biệt kích thích lòng người.


"Mấy ngày nay sao anh..." Hai má Trương Cẩn Ngôn ửng hồng, trong đôi mắt anh đào là sóng nước dập dềnh, "mỗi ngày đều như thế này..."


Trương Cẩn Ngôn bất lực giương mắt nhìn tác phẩm huyền huyễn vĩ đại của mình dần dần biến thành truyện tình cảm tuổi teen của tổng tài và Tiểu Ngôn cuối cùng lại thẳng một đường lắc mình thành Tiểu Hoàng Thư. (editor: ờm... tiểu hoàng thư tương tự truyện s*x hay là đam mỹ cao H đó các đồng chí)


Mỗi ngày đều diễn tới diễn lui như GV thế này thì có coi được không?


"Là em khiêu khích tôi." Trương Dư Xuyên lướt nhẹ ngón tay qua đôi môi đỏ hồng của cậu, giọng nói lành lạnh mà ôn nhu, "Em, từ đầu đến chân, từ trên xuống dưới đều khiêu khích tôi..."


Mật ngọt theo từng hơi thở mà rót vào tình cảm nóng bỏng trong lòng.


Trương Cẩn Ngôn đã bị đàn áp đến mức không thể nói thành lời, cổ họng chỉ có thể phát ra những âm thanh rời rạc nho nhỏ.


Làn nước mát lạnh theo nơi bị mở rộng kia mà tràn vào cơ thể nóng rực mang theo một cỗ ý loạn tình mê, sau đó làn nước kia lại bị lôi ra thật thô bạo, làn da nóng bỏng bị giội rửa qua không biết bao nhiêu lần nhưng cũng không thể làm nguội lạnh phần tình ý bên trong. Ánh nắng rọi xuống đôi tình nhân đang dính lấy nhau trong hồ nước rồi lại bị hai người bọn họ từng chút từng chút một phá tan thành những mảnh vụn. Ngón tay Trương Cẩn Ngôn xuyên qua mái tóc ướt đẫm của Trương Dư Xuyên, đôi mắt ngập nước mịt mờ mà ngửa đầu nhìn trời. Cơn gió mùa hè khẽ thổi qua bên tai, mang theo một hương hoa thoang thoảng.


Đây là mùa hè thứ hai họ ở bên nhau.


Sau đó, còn có thật nhiều thật nhiều những mùa hè hạnh phúc nữa.



~ TOÀN VĂN HOÀN ~
______________________

Editor: Huhu, cuối cùng tôi cũng có thể type ra 3 chữ "toàn văn hoàn" rồi (T▽T)


Quà giáng sinh cho mọi người và cho bản thân tôi nữa (T▽T) Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ, ấm áp, nhớ xin ông già Noel một anh người yêu như Trương tổng nhé (´∀`)♡


You Might Also Like

0 nhận xét

Popular Posts