[Fanfic][Isaac x Sơn Tùng M-TP] Em chỉ cần Anh.

1/12/2018 06:04:00 CH

Credit: Sweet Death For Sky M-TP's Fansite@fb, @bemyisaac 
Made by MinTDY from #8894Vitamin

EM CHỈ CẦN ANH

Author: Meichan

Pairing: Isaac x Sơn Tùng M-TP (Phạm Lưu Tuấn Tài x Nguyễn Thanh Tùng) 

Disclaimer: Isaac và Sơn Tùng thuộc về chính họ, không thuộc về tác giả. 

Rating: 15+

Category: BoyxBoy, Non-au, One-shot

Status: Finished.


Warning: Vui lòng không repost fic ở bất kì đâu mà chưa có sự cho phép của tôi.


Mọi hành động repost dù có hay không có credit, có hay không có dẫn link đều không được chấp nhận.



Note: 

- Ban đầu tôi chỉ định viết một bài tổng hợp về chuyện duyên phận của Isaac và Sơn Tùng nhưng không hiểu sao bài viết lại trở nên sến súa quá mức cần thiết nên tôi quyết định chuyển nó sang mục fanfic. 

- Những sự kiện trong fanfic, Làn sóng xanh 2017, show Izzi/ Close Up, Viettel concert... đều là những sự kiện có thật và tôi chỉ viết lại nó dưới con mắt của một đứa hard-ship. Nếu có bất kì thắc mắc nào về 3 sự kiện trên, các bạn có thể pm fanpage 8894Vitamin trên FB để biết rõ hơn. 

- Từ 3 sự kiện trên, tôi đã thêm thắt vào một số tình tiết theo trí tưởng tượng của tôi và một số shipper khác trên thuyền Isaac - Sơn Tùng. Trong giả có thật, trong thật có giả. Đây là điểm tôi không ưng bụng lắm về bài viết này, nếu tôi có thể tỉnh táo hơn để phân tích hint từ 3 sự kiện trên thì sẽ thuyết phục hơn một cái fanfic rất nhiều. 




Nếu Em có bất kì sự nghi ngờ nào đối với sự tồn tại của Anh trong cuộc đời Em, xin Em hãy nhớ lấy sự tử tế ngọt ngào và sự dịu dàng ấm áp của Anh. 


Làn Sóng Xanh 2017.

Em bước lên sân khấu nhận giải, Em đứng dạt về một phía, tách khỏi hàng người đã lên trước đó. Giữa Em và họ có một khoảng cách, đó là khoảng cách của lòng đố kị, của sự tự ti và ti tỉ những thói xấu không tên khác.


Rồi Anh bước lên sau đó, lấp vào khoảng trống kia. Anh cười với Em, thì thầm vào tai Em, chạm khẽ vào Em… Và thế là Em không còn cô đơn, không còn lẻ loi nữa. Em không cần cả thế giới, Em chỉ cần Anh thôi, Em có biết không.


Cũng ở lễ trao giải đó, Em cúi đầu chào một tiền bối và một đồng nghiệp nhưng bằng một cách nào đó, dẫu là vô tình hay cố ý thì người ta cũng đã bỏ qua Em như thể Em chỉ là một chú mèo con bé tí teo tội nghiệp bên đường chứ không phải là một chàng trai 22 tuổi được cả trăm ngàn người ngưỡng mộ. Em lại ngồi xuống, thu lu một mình trên ghế, tay nắm chặt chiếc cúp vừa nhận được, dẫu vẫn ngẩng cao đầu nhìn thẳng về phía trước nhưng Em cũng chỉ có một mình. Thế giới ồn ào hoa lệ xung quanh không phải của Em cũng không chấp nhận Em.


Rồi Anh xuất hiện, một lần nữa với nụ cười thật hiền. Anh cúi xuống nói vài câu với Em, hai người trao đổi cúp với nhau sau đó Anh lại vội vàng bước đi. Em vẫn một mình ngồi đó, vẫn cầm trên tay một chiếc cúp thủy tinh trong veo nhưng Em không còn nhìn thẳng nữa, thỉnh thoảng Em lại liếc xuống tay mình, nơi còn vương vấn hơi ấm của Anh.


Người đến và đi nhanh như một cơn gió nhưng người lại mang đến hơi ấm xua đi sự cô đơn, lẻ loi của Em. Em không cần cả thế giới, Em chỉ cần Anh thôi, Em có biết không.




Izzi - Close Up 23/12/2017


Một ngày trước giáng sinh, Em nhận hai show diễn, một show không có Anh và một show có Anh. Em diễn ở nơi không có Anh trước, nơi mà nhạc nền bật sai, lại còn tắt nhạc của Em giữa chừng. Cổ họng của Em yếu, nhận hai show trong một đêm đã là quá sức nhưng vì không có nhạc, không có bè, Em vẫn cố gắng nén giận hờn để hoàn thành bài hát của mình. Ngồi trong xe, vượt qua dòng người đông đúc để đến địa điểm tiếp theo, dù cố gằng thế nào ngọn lửa trong lòng Em vẫn không nguôi được.


Khi đến nơi, đã sắp đến lượt Anh lên diễn nên Em và Anh cũng chỉ kịp chào nhau một câu. Nhưng dường như Em còn chưa kịp nghĩ bất kì điều gì thì Anh đã quay lại, cả người vẫn ướt đẫm mồ hôi như những lần khác. Anh ngồi xuống cạnh Em, cười thật rạng rỡ mà bảo rằng Bầu Trời của Em rất đáng yêu, lúc nãy còn tách một chữ T trong ba chữ MTP ra để cổ vũ cho Anh nữa. Anh thấy đôi mày của Em đã giãn ra, Anh lại bắt đầu khoe khoang về kiểu tóc mới của mình và bông đùa cả trăm câu đùa giỡn nhạt toẹt khác.

Khi tạm biệt Anh để bước lên sân khấu, Em nhận ra dường như Anh đã cố ở bên Em như thế và ngọn lửa trong lòng Em cũng đã biến mất, chỉ còn lại nơi đó sự dịu dàng ngây ngô của Anh. Em không cần cả thế giới, Em chỉ cần Anh thôi, Em có biết không.




Viettel Concert 06/01/2018

Khi bước lên sân khấu, việc đầu tiên là Em tìm kiếm Bầu Trời của mình nhưng hôm nay Em không thấy đèn led, không thấy banner tên mình, không thấy những khuôn mặt quen thuộc,… tim Em như hẫng đi một nhịp. Bầu trời của Em đâu rồi? Dẫu vậy, nhạc đã lên, Em vẫn phải hát thôi.


Trong suốt gần nửa tiếng trên sân khẩu, Em vẫn nghe được tiếng đáp lại của Bầu Trời, trong bóng tối lờ mờ Em vẫn thấy được chữ M-TP xiên vẹo được xếp bằng thứ gì đó rất kì cục. Bầu trời của Em vẫn ở đây, cho dù cách xa một chút nhưng Bầu Trời của Em vẫn ở đó và vẫn thương Em như thế.


Khoảng cách. Bất kì lúc nào có một khoảng trống trước mặt Em thì Anh vẫn luôn là người lấp đầy khooảng trống ấy. Chỉ có điều, hôm nay Anh đang ở rất xa. Còn Em thì ở đây, cách xa Bầu Trời của mình và cũng cách Anh cả một nửa chiều dài đất nước.



Em có nhớ Anh không? Em có nhớ những khoảnh khắc êm đềm
 mà Anh đã để lại trong đời Em không? Anh chỉ mong Em bình an, mong Em cười tươi, mong Em hạnh phúc. 


Còn Em? Em có nhớ Anh không?


Em ơi, rời xa Anh chưa chắc đã là bão tố nhưng chắc chắn cũng không còn bình yên. Em không cần cả thế giới, Em chỉ cần Anh thôi, Em có biết không. Theo Anh đi Em nhé.


End.

Sài Gòn, 12/01/2018

You Might Also Like

0 nhận xét

Popular Posts